TÓM TẮT TRUYỆN: Tinh yeu nho cua dai thanh

Truyện ngôn tình của Kim Tiểu Nhã xoay quanh về anh, là người đàn ông cực phẩm phúc hắc thuộc chòm sao bọ cạp.
Trong chốc lát, vẻ mặt anh từ tao nhã lễ độ biến thành hả hê: "Mạc Thanh Ngải, chắc chắn là cậu không phải do cha mẹ sinh ra rồi, loài vật sinh ra cũng không đến nỗi như cậu."
Cô giận dữ: "Rõ ràng là cậu bảo tôi đi đốt tóc của Tiểu Hồng, kết quả cậu lại là người chạy nhanh nhất, đúng là đồ cặn bã."
Anh tức giận: "Tôi bảo cậu đi là cậu đi à, tôi bảo cậu đi giết người cậu có đi không?"
Cô túm cổ áo của anh, rống to: "Là cậu nói tôi không dũng cảm tôi mới đi."
Anh gạt tay cô ra đầy vẻ ghét bỏ: "Đừng làm dây nước bọt lên áo len của tôi. Tôi chỉ thuận miệng nói một chút, không ngờ cậu lại dễ bị chọc giận như vậy. Lấy thói quen thích gào to hàng ngày của cậu mà nói, cậu thật sự rất ngu ngốc."
Mời bạn đọc cùng tiếp tục đón đọc truyện Tình Yêu Nhỏ Của Đại Thành để tìm hiểu.
Trong chốc lát, vẻ mặt anh từ tao nhã lễ độ biến thành hả hê: "Mạc Thanh Ngải, chắc chắn là cậu không phải do cha mẹ sinh ra rồi, loài vật sinh ra cũng không đến nỗi như cậu."
Cô giận dữ: "Rõ ràng là cậu bảo tôi đi đốt tóc của Tiểu Hồng, kết quả cậu lại là người chạy nhanh nhất, đúng là đồ cặn bã."
Anh tức giận: "Tôi bảo cậu đi là cậu đi à, tôi bảo cậu đi giết người cậu có đi không?"
Cô túm cổ áo của anh, rống to: "Là cậu nói tôi không dũng cảm tôi mới đi."
Anh gạt tay cô ra đầy vẻ ghét bỏ: "Đừng làm dây nước bọt lên áo len của tôi. Tôi chỉ thuận miệng nói một chút, không ngờ cậu lại dễ bị chọc giận như vậy. Lấy thói quen thích gào to hàng ngày của cậu mà nói, cậu thật sự rất ngu ngốc."
Mời bạn đọc cùng tiếp tục đón đọc truyện Tình Yêu Nhỏ Của Đại Thành để tìm hiểu.
TAG: Đọc truyện Tình Yêu Nhỏ Của Đại Thành Online Full TExt, Tải truyện Tình Yêu Nhỏ Của Đại Thành Full PRC và Ebook , doc truyen Tình Yêu Nhỏ Của Đại Thành full online , đọc truyện Tình Yêu Nhỏ Của Đại Thành chương mới nhất , đọc truyện Tình Yêu Nhỏ Của Đại Thành trực tuyến trên di động lẫn PC đơn giản và tiện lợi, đọc Truyện ngôn tình hay nhất , đọc truyện ngôn tình mới , Doc truyen ngon tinh online , truyen ngon tinh moi , Ngôn tình sắc, Ngôn tình ngược, ngôn tình trungquốc
Chương 1 :
"Mạc Thanh Ngải!!" Một tiếng gọi to, thiếu chút nữa đã làm điếc tai Mạc Thanh Ngải, còn chưa kịp chạy ra khỏi phạm vi động đất, cô đã bị mẹ mình giữ lại.
"Ai cho con đi đốt tóc của Tiểu Hồng, con có phải không bình thường không, nếu như Tiểu Hồng bị biến thành người ngốc, con phải chịu trách nhiệm nửa đời sau cho người ta sao?" Mạc mẹ một tay túm tóc Mạc Ngải Thanh, một tay giơ cái nồi, bộ dạng cực kỳ hung ác.
Hàng xóm vây xem cũng bàn tán ầm ĩ.
"Haiz, đứa nhỏ Tiểu Ngải này, từ nhỏ đã làm chuyện gì cũng không phân biệt được nặng nhẹ."
"Đúng vậy đúng vậy. Vốn tưởng là cho lên học trung học tính tình sẽ có thay đổi, ai ngờ vẫn như vậy..."
Mạc Thanh Ngải cực kỳ uất ức, vành mắt ửng đỏ, ai có thể nghe cô giải thích sự thật đây? Có lẽ, cũng không có ai tin...
Đột nhiên, cảm giác được lực đạo buông lỏng, ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi mắt đen vô cùng xinh đẹp.
"Dì à, dì đừng kích động, Tiểu Ngải cũng không phải là cố ý, dì tha cho em ấy một lần đi." Nhan Hàn Thành nhìn thì lễ phép nhưng cũng rất cứng rắn vuốt tay Mạc mẹ, kéo Mạc Thanh Ngải.
Đột nhiên Mạc Thanh Ngải hoàn hồn, đầu óc xung huyết, tay nắm chặt thành quả đấm, đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn Nhan Hàn Thành.
Nhưng mà Mạc mẹ lại có ánh mắt có lực sát thương vô cùng, đẩy lùi cơn giận của Mạc Thanh Ngải, cô biết, người có ngốc hơn nữa cũng phải biết thức thời, tại sao? Điều này căn bản không cần phải hỏi...
Mạc mẹ nhìn vẻ mặt của Nhan Hàn Thành, từ Tu La vương biến thành Quan âm Bồ tát trong nháy mắt, giọng nói cực kỳ dịu dàng. Mạc Thanh Ngải đã từng muốn đề nghị mẹ mình đi làm diễn viên.
"Đại Thành, con không muốn dì dạy dỗ Tiểu Ngải, cũng vì con như vậy mà Tiểu Ngải ngày càng càn rỡ."
Đám người lại một lần nữa vây quanh xem náo nhiệt.
"Đúng vậy đúng vậy, Đại Thành, cháu không thể luôn dung túng Tiểu Ngải."
"Haiz, nếu Tiểu Ngải hiểu chuyện bằng một phần ba Đại Thành thì tốt."
"Sao có thể, một thông minh lễ độ, một mạnh mẽ cứng đầu..."
Mạc Thanh Ngải khóc không ra nước mắt, ngay cả mẹ cũng không bênh mình, sao cô có thể đi trách hàng xóm đây.
Nhan Hàn Thành cười ôn hòa, đi tới trước mặt Mạc mẹ: "Dì, con thay Tiểu Ngải nói xin lỗi với Tiểu Hồng, may là cũng không xảy ra chuyện lớn gì, coi như chuyện đã qua đi."
Mẹ Tiểu Hồng vốn đang ôm Tiểu Hồng khóc thút thít đứng một bên, giận đến nỗi nói tuyệt đối không cho qua chuyện này. Vậy mà chỉ cần một câu nói của Nhan Hàn Thành, mẹ Tiểu Hồng mặt mày hớn hở: "Nếu Đại Thành cũng nói đi vậy, dì cũng không so đo nữa, tất cả giải tán đi..."
Đây là một góc của thành phố lớn, trong tiểu khu có người già ở cả đời, có các đời không hề rời bỏ của lớn, có lũ trẻ cùng nhau lớn lên, mỗi khi xảy ra việc gì, tất cả mọi người đều tới giải quyết.
Trong tiểu khu tràn đầy yêu thương và vui vẻ, mọi người quan tâm lẫn nhau, gặp nạn là ra tay hỗ trợ, dĩ nhiên, việc bàng quan, đổ dầu vào lửa cũng không phải là thú vui lúc rảnh rỗi.
Nói xong, người vây xem giải tán, Mạc mẹ lôi kéo Mạc Thanh Ngải về nhà.
Nhan Hàn Thành lại cười lễ độ: "Dì à, cho con nói chuyện với Tiểu Ngải một chút đi, chẳng qua là em ấy nhất thời xúc động thôi."
Mạc mẹ mặt mày hớn hở gật đầu một cái, ném cho Mạc Thanh Ngải ánh nhìn cảnh cáo, ý bảo cô nên nghe lời Nhan Hàn Thành thật tốt, sau đó hăng hái cầm nồi về làm thịt kho tàu.
Đám người tan hết, mặt Mạc Ngải Thanh đỏ lên, rốt cuộc cũng hét lớn với Nhan Hàn Thành: "Nhan Hàn Thành! Cậu là đồ tiểu nhân hèn hạ!"
Trong chốc lát, vẻ mặt Nhan Hàn Thành từ tao nhã lễ độ biến thành hả hê: "Mạc Thanh Ngải, chắc chắn là cậu không phải do cha mẹ sinh ra rồi, loài vật sinh ra cũng không đến nỗi như cậu."
Cái gì?
Mạc Thanh Ngải đã từng nghĩ mình sẽ bị lời nói ác độc của tên hai mặt này làm cho tức giận đến chết non, kết quả là đến tận bây giờ, suốt mười hai năm, cô vẫn còn sống, Thượng đế thật quá không công bằng đối với mình.
Tại sao bọn họ lại cùng nhau sinh ra ở tiểu khu này, đã sinh Du sao còn sinh Lượng? [1]
[1] Đã sinh Du sao còn sinh Lượng: Chu Du là một nhân vật nổi tiếng trong tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung, xuất hiện từ hồi 15 đến hồi 56. Vì muốn đề cao Gia Cát Lượng, La Quán Trung đã hạ bớt vai trò của Chu Du trong trận Xích Bích. Sau trận Xích Bích, Chu Du trở thành người nhọc công chiến đấu để Gia Cát Lượng giúp Lưu Bị nẫng tay trên mất 3 quận Kinh châu khiến ông uất quá thổ huyết. Những tình tiết Chu Du 3 lần bị Gia Cát Lượng chọc tức dẫn tới cái chết của ông đều là hư cấu của La Quán Trung. Ông bị La Quán Trung mô tả là người lòng dạ hẹp hòi, có tính đố kỵ. Ngay trước khi nổi lửa ở Xích Bích, Chu Du đã có ý định trừ khử Gia Cát Lượng nhưng không thành. Trước khi chết, Chu Du uất hận than: "Trời đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng?"
"Ai cho con đi đốt tóc của Tiểu Hồng, con có phải không bình thường không, nếu như Tiểu Hồng bị biến thành người ngốc, con phải chịu trách nhiệm nửa đời sau cho người ta sao?" Mạc mẹ một tay túm tóc Mạc Ngải Thanh, một tay giơ cái nồi, bộ dạng cực kỳ hung ác.
Hàng xóm vây xem cũng bàn tán ầm ĩ.
"Haiz, đứa nhỏ Tiểu Ngải này, từ nhỏ đã làm chuyện gì cũng không phân biệt được nặng nhẹ."
"Đúng vậy đúng vậy. Vốn tưởng là cho lên học trung học tính tình sẽ có thay đổi, ai ngờ vẫn như vậy..."
Mạc Thanh Ngải cực kỳ uất ức, vành mắt ửng đỏ, ai có thể nghe cô giải thích sự thật đây? Có lẽ, cũng không có ai tin...
Đột nhiên, cảm giác được lực đạo buông lỏng, ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi mắt đen vô cùng xinh đẹp.
"Dì à, dì đừng kích động, Tiểu Ngải cũng không phải là cố ý, dì tha cho em ấy một lần đi." Nhan Hàn Thành nhìn thì lễ phép nhưng cũng rất cứng rắn vuốt tay Mạc mẹ, kéo Mạc Thanh Ngải.
Đột nhiên Mạc Thanh Ngải hoàn hồn, đầu óc xung huyết, tay nắm chặt thành quả đấm, đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn Nhan Hàn Thành.
Nhưng mà Mạc mẹ lại có ánh mắt có lực sát thương vô cùng, đẩy lùi cơn giận của Mạc Thanh Ngải, cô biết, người có ngốc hơn nữa cũng phải biết thức thời, tại sao? Điều này căn bản không cần phải hỏi...
Mạc mẹ nhìn vẻ mặt của Nhan Hàn Thành, từ Tu La vương biến thành Quan âm Bồ tát trong nháy mắt, giọng nói cực kỳ dịu dàng. Mạc Thanh Ngải đã từng muốn đề nghị mẹ mình đi làm diễn viên.
"Đại Thành, con không muốn dì dạy dỗ Tiểu Ngải, cũng vì con như vậy mà Tiểu Ngải ngày càng càn rỡ."
Đám người lại một lần nữa vây quanh xem náo nhiệt.
"Đúng vậy đúng vậy, Đại Thành, cháu không thể luôn dung túng Tiểu Ngải."
"Haiz, nếu Tiểu Ngải hiểu chuyện bằng một phần ba Đại Thành thì tốt."
"Sao có thể, một thông minh lễ độ, một mạnh mẽ cứng đầu..."
Mạc Thanh Ngải khóc không ra nước mắt, ngay cả mẹ cũng không bênh mình, sao cô có thể đi trách hàng xóm đây.
Nhan Hàn Thành cười ôn hòa, đi tới trước mặt Mạc mẹ: "Dì, con thay Tiểu Ngải nói xin lỗi với Tiểu Hồng, may là cũng không xảy ra chuyện lớn gì, coi như chuyện đã qua đi."
Mẹ Tiểu Hồng vốn đang ôm Tiểu Hồng khóc thút thít đứng một bên, giận đến nỗi nói tuyệt đối không cho qua chuyện này. Vậy mà chỉ cần một câu nói của Nhan Hàn Thành, mẹ Tiểu Hồng mặt mày hớn hở: "Nếu Đại Thành cũng nói đi vậy, dì cũng không so đo nữa, tất cả giải tán đi..."
Đây là một góc của thành phố lớn, trong tiểu khu có người già ở cả đời, có các đời không hề rời bỏ của lớn, có lũ trẻ cùng nhau lớn lên, mỗi khi xảy ra việc gì, tất cả mọi người đều tới giải quyết.
Trong tiểu khu tràn đầy yêu thương và vui vẻ, mọi người quan tâm lẫn nhau, gặp nạn là ra tay hỗ trợ, dĩ nhiên, việc bàng quan, đổ dầu vào lửa cũng không phải là thú vui lúc rảnh rỗi.
Nói xong, người vây xem giải tán, Mạc mẹ lôi kéo Mạc Thanh Ngải về nhà.
Nhan Hàn Thành lại cười lễ độ: "Dì à, cho con nói chuyện với Tiểu Ngải một chút đi, chẳng qua là em ấy nhất thời xúc động thôi."
Mạc mẹ mặt mày hớn hở gật đầu một cái, ném cho Mạc Thanh Ngải ánh nhìn cảnh cáo, ý bảo cô nên nghe lời Nhan Hàn Thành thật tốt, sau đó hăng hái cầm nồi về làm thịt kho tàu.
Đám người tan hết, mặt Mạc Ngải Thanh đỏ lên, rốt cuộc cũng hét lớn với Nhan Hàn Thành: "Nhan Hàn Thành! Cậu là đồ tiểu nhân hèn hạ!"
Trong chốc lát, vẻ mặt Nhan Hàn Thành từ tao nhã lễ độ biến thành hả hê: "Mạc Thanh Ngải, chắc chắn là cậu không phải do cha mẹ sinh ra rồi, loài vật sinh ra cũng không đến nỗi như cậu."
Cái gì?
Mạc Thanh Ngải đã từng nghĩ mình sẽ bị lời nói ác độc của tên hai mặt này làm cho tức giận đến chết non, kết quả là đến tận bây giờ, suốt mười hai năm, cô vẫn còn sống, Thượng đế thật quá không công bằng đối với mình.
Tại sao bọn họ lại cùng nhau sinh ra ở tiểu khu này, đã sinh Du sao còn sinh Lượng? [1]
[1] Đã sinh Du sao còn sinh Lượng: Chu Du là một nhân vật nổi tiếng trong tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung, xuất hiện từ hồi 15 đến hồi 56. Vì muốn đề cao Gia Cát Lượng, La Quán Trung đã hạ bớt vai trò của Chu Du trong trận Xích Bích. Sau trận Xích Bích, Chu Du trở thành người nhọc công chiến đấu để Gia Cát Lượng giúp Lưu Bị nẫng tay trên mất 3 quận Kinh châu khiến ông uất quá thổ huyết. Những tình tiết Chu Du 3 lần bị Gia Cát Lượng chọc tức dẫn tới cái chết của ông đều là hư cấu của La Quán Trung. Ông bị La Quán Trung mô tả là người lòng dạ hẹp hòi, có tính đố kỵ. Ngay trước khi nổi lửa ở Xích Bích, Chu Du đã có ý định trừ khử Gia Cát Lượng nhưng không thành. Trước khi chết, Chu Du uất hận than: "Trời đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng?"
Chia sẻ:
Chia sẻ
Post a Comment