Cưng chiều 72 biến hóa: ngựa tre, nhanh tiếp chiêu - truyện ngôn tình mới cực hay



Đọc full :  Cưng chiều 72 biến hóa: ngựa tre, nhanh tiếp chiêu full - Truyện ngôn tình cực hay
Cưng chiều 72 biến hóa: ngựa tre, nhanh tiếp chiêu full
P/s: Nằm trong top 10 truyện hot mới hoàn cách đây vài tuần trong những tiểu thuyết ngôn tình hay nhất Trung Quốc , mời các bạn cùng đọc và thưởng thức nhé ^^. Đồng thời mọi người nhớ cho ý kiến góp ý các dịch giả dịch truyện thêm động lực nhé <3.
Khi cô sinh ra, anh hai tuổi, cô đều cười khanh khách với những người khác, chỉ riêng ở trước mặt anh là khóc ra, về sau lại luôn gần nhau.
Khi cô hai tuổi, anh bốn tuổi, cô ở trên đài: “Xin chào mọi người, con là Hứa Đạm Đạm.” Anh ở dưới đài: “Tiểu hồn Đạm xấu xấu ngây ngốc.”
Khi cô mười ba tuổi, anh mười lăm tuổi, cô đắc ý: “Cuộc thi lần này tôi được giải nhất, cảm giác thế nào?” Anh lạnh nhạt: “Thi được một nửa thì dì cả tới, cảm giác thế nào, 20 đồng, cô còn chưa đưa tiền cho tôi.” Khi cô hai lăm tuổi, anh 27 tuổi, thành công dụ dỗ cô... cô nhìn thấy tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ rực tràn đầy chờ mong: “Nguyện vọng lớn nhất của tôi là ăn được đủ, chơi được nhiều, ngủ được ngon, anh có thể thỏa mãn không?” Anh lấn người lên: “Đương nhiên có thể, nhưng vẫn kèm trên nhiều loại tư thế.” Cô mặt lên: “Không biết xấu hổ?” Trước mặt người ngoài, cô là tề thiên đại thánh hung hãn xinh đẹp, anh là Đường Tam Tạng nắm giữ tự phụ. Lòng dạ đương sự biết rõ, cô là tiểu quỷ nhỏ của anh, vĩnh viễn không ra khỏi bàn tay Phật Như Lai.
Chương 1: Giới thiệu
Chương 1: Giới thiệu
Editor: Nhã Y Đình
Khi cô sinh, anh hai tuổi. Cô cười tươi với tất cả mọi người nhưng khi nhìn thấy anh lại khóc to không thôi. Sau đó, hai người họ luôn có mối liên hệ với nhau.
Khi cô hai tuổi, anh bốn tuổi, cô đứng ở trên bục giới thiệu: "Xin chào các bạn, mình tên là Hứa Đạm Đạm!" Anh ở dưới nói: "Tiểu Đạm xấu xí, ngu ngốc!"
Khi cô 13 tuổi, anh 15 tuổi, cô đắc ý: "Kỳ thi này bị tôi đoạt thứ hạng đầu, cảm thấy sao hả?" Anh lạnh nhạt: "Đang làm bài thi thì dì cả đến, cảm thấy sao? Cậu có 20 Tệ không? Cho tôi mượn đi!"
Khi cô 25 tuổi, anh 27 tuổi, Đại Phúc Hắc đã dụ dỗ Tiểu Phúc Hắc thành công. . . . . . Cô nhìn giấy đăng ký kết hôn, chờ mong nói: "Nguyện vọng lớn nhất của em là được ăn ngon, ngủ kỹ, chơi thoải mái! Anh có thể làm được không?"
Anh đè lên người cô: "Đương nhiên có thể, còn nhiều loại tư thế nữa!"
Tai cô đỏ ửng: "Không biết xấu hổ!"
Trước mặt mọi người, cô là Tề Thiên Đại Thánh xinh đẹp, hung dữ còn anh là Sư phụ Đường Tam Tạng cao quý.
Tại một chương trình phỏng vấn, người dẫn chương trình hỏi: "Cô Hứa, mọi người đặt biệt danh cho cô và Ninh nam thần như vậy? Cô có thấy hài lòng không?"
Cái gì? Tề Thiên Đại Thánh và Đường Tam Tạng sao?
Tôi là Tiểu Hầu, vĩnh viễn không thể thoát khỏi bàn tay của Phật tổ Như Lai.
Hứa Đạm Đạm thầm oán trong lòng.
Ninh Chấp Mặc ngồi bên cạnh lại nhếch môi: "Hài lòng!"
Người dẫn chương trình tiếp tục: "Có thể nói nguyên nhân cô khóc vì đối phương không?"
Hứa Đạm Đạm nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc: "Đi ăn đùi nướng cùng nhau, cho quá nhiều mù tạt. . . . . . Có tính không?"
Người dẫn chương trình bối rối: "Tính. . . . . . Có thể cho hỏi khi rảnh rỗi cô thích làm gì?"
Hứa Đạm Đạm: "Đi mua sắm! Đặc biệt là quần áo!"
Ninh Chấp Mặc: "Đưa cô ấy đi mua sắm! Đặc biệt là quần áo!"
Rất ăn ý. . . . . .
Người dẫn chương trình xoa trán: "Cô Hứa có thể giải thích lý do không?"
Hứa Đạm Đạm thản nhiên nói: "Bây giờ không mặc đẹp thì còn đợi đến khi nào nữa?"
Ninh Chấp Mặc nhíu mày: "Từ bé em đã nói những lời này rồi!"
Người dẫn chương trình đổi đề tài: "Đúng là những câu này có rất nhiều trong tiểu thuyết rồi! Ngay cả đến 60 tuổi vẫn nói như vậy! Vậy cô Hứa có thể nói một chút thời điểm nào không cần mặc đẹp?"
Hứa Đạm Đạm suy nghĩ một lúc lâu, nói thật: "Rửa bát, lau nhà, giặt quần áo. . . . . . "
Người dẫn chương trình vẫn tiếp tục theo đuổi đề tài: "Theo tôi được biết tất cả quần áo của cô đều rất đắt tiền, không có bộ đồ nào không đẹp cả?"
"Đúng vậy!" Hứa Đạm Đạm cười tươi. "Cho nên tôi chưa bao giờ rửa chén, lau nhà, giặt quần áo. . . . . . "
Hơi tùy tiện. . . . . . Người dẫn chương trình nghi hoặc: "Hai người ở bên nhau bao lâu rồi?"
Hứa Đạm Đạm: "Chúng tôi học chung đại học, bốn năm!"
Người dẫn chương trình cảm thán: "Bây giờ, rất ít đôi yêu nhau từ hồi sinh viên có thể cưới nhau. Cực kỳ không dễ dàng. . . . . . "
"Đúng!" Hứa Đạm Đạm gật đầu. "Chúng tôi còn học cùng cấp ba và cấp hai nữa!"
Người dẫn chương trình dừng lại.
Hứa Đạm Đạm tiếp tục: "Học chung cả tiểu học và nhà trẻ nữa!"
Người chủ trì hóa đá. Nguồn dịch nhanh nhất truy cập : thichdoctruyen.com
Vẻ mặt Hứa Đạm Đạm thản nhiên, "Từ lúc tôi sinh ra, đầy tháng, một tuổi, anh ấy đã ở bên cạnh rồi!"
Người chủ trì tan thành cát bụi, bay theo gió!
Sao có thể phỏng vấn được nữa!
Người dẫn chương trình chịu đả kích nặng nề từ bỏ vấn đề này, hỏi câu khác: "Vậy hai người có thể nói lý do lần đầu tiên cãi nhau không?"
Ninh Chấp Mặc ngẫm lại, "Không gọi là cãi nhau, chỉ có thể gọi là tranh luận. . . . . . Chúng tôi thường xuyên tranh luận!"
Người dẫn chương trình: "Có thể kể vài ví dụ không?"
Ninh Chấp Mặc cười nói: "Lần đầu tiên, cô ấy hỏi tôi rõ ràng dưa chuột màu xanh lục vì sao lại gọi là dưa chuột mà không gọi là dưa lục?"
Khán giả ngồi dưới khán đài cười vang.
Ninh Chấp Mặc nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của Hứa Đạm Đạm, nụ cười bên môi càng lớn hơn: "Lần thứ hai vẫn là cô ấy hỏi tôi rau xà lách rõ ràng không cần nấu chín tại sao lại gọi là rau xà lách mà không gọi là rau chín?"
Tiếng cười dười khán đài càng to hơn.
Nụ cười trên mặt nam thần càng lúc càng nhu hòa: "Dạo gần đây, cô ấy lại thắc mắc về tình yêu gắn liền với sinh mệnh chúng tôi! Bắt đầu từ khi nào. . . . . . ."
Là do động cơ xấu xa của mẹ Hứa hay do mưu tính sâu xa của mẹ Ninh.

Chương 2: Cô là Tiểu Đạm Đạm (1)

Chương 2: Cô là Tiểu Đạm Đạm (1)
Editor: Nhã Y Đình
Mẹ Hứa là một nữ cường nhân trong sự nghiệp nhưng đến năm 30 tuổi lại kết hôn với đối tác làm ăn. Sau đó, mối quan tâm hàng đầu của bà là gia đình và con cái.
Lúc đầu, bà cũng không quá quan tâm đến chuyện kết hôn, sinh con. Nhưng lần trở lại thành phố A tham dự tiệc đầy năm con trai của một người bạn thân. Hôm đó, cậu nhóc xinh xắn, lanh lợi ngọng nghịu gọi mẹ Hứa một tiếng "Dì ơi!" rồi cười với bà. Dáng vẻ thật đáng yêu . . . . . . .
Mẹ Hứa bị dụ dỗ, đột nhiên thay đổi 180 độ.
Một năm sau.
Mẹ Hứa nằm nghiêng trên giường bệnh, ở bên cạnh có một Tiểu Gạo Nếp nhỏ nhắn, trắng hồng, khuôn mặt to bằng lòng bàn tay. Cái mũi, miệng, đôi mắt đều cực kỳ nhỏ nhắn.
Cô nhóc này rất khác với những đứa bé khác.
Ngoại trừ lúc mới sinh thì khóc một lúc, những lúc khác Tiểu Gạo Nếp cũng không khóc quấy gì. Khi đói bụng chỉ kêu vài tiếng mà thôi.
Thỉnh thoảng, khi nói chuyện phiếm với mấy sản phụ giường bên, mẹ Hứa đều nhận được những ánh mắt hâm mộ của mấy bà mẹ kia. Ngược lại, ba mẹ Hứa lại nghĩ rằng, chẳng thà con gái mình ầm ĩ một chút để bọn họ có thể dỗ dành, ôm nựng con thì hai người họ mới có cảm giác trở thành ba mẹ.
Không nỡ để con gái bị đói, ba Hứa thử đủ loại phương pháp kỳ quái.Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
Có lúc, ba Hứa sẽ mở phim kinh dị hoặc bất ngờ làm mặt quỷ dọa con gái. . . . . .
Đối mặt với những hành động ngây thơ của ba Hứa, Tiểu Gạo Nếp chỉ ngáp một cái rồi nhắm mắt ngủ.
Trẻ con được nuôi bằng sữa mẹ nên có giấc ngủ rất say mà lâu. Mẹ Hứa nhẹ nhàng hôn lên chóp mũi trắng trẻo của con gái cảm thấy xúc động không thôi. Bà đã lăn lộn trên thương trường nửa đời người, có tình yêu, có gia đình. Lúc trước vì trêu chọc con trai bạn thân là sẽ sinh vợ cho nó. . . . . . bây giờ bà có con gái thật. Cảm thấy thật kỳ diệu!
Ba Hứa về nhà nấu cơm trưa rồi lại mang vào cho vợ. Lúc vào phòng bệnh thấy mắt vợ đỏ hồng, vội vàng đặt hộp cơm xuống, bước qua nhẹ nhàng ôm mẹ Hứa vào lòng, "Sao vậy em?"
Mẹ Hứa cũng thản nhiên, quay đầu lau hết nước mắt vào áo ba Hứa, đôi mắt đỏ hồng nhìn ông xã mình, nhẹ nhàng hỏi: "Đặt tên cho con gái chúng ta là Hứa Đạm Đạm được không?"
Hóa ra là thế. . . . . .
Ba Hứa yên tâm, gật đầu như gà mổ thóc, cực kỳ tán thành: "Em thích là được!"Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
Mẹ Hứa thỏa mãn hừ nhẹ một tiếng rồi mới chậm chạp ngồi xuống. Mới sinh chưa được một tuần nên sản phụ phải nghỉ ngơi nhiều.
Ba Hứa nhanh nhẹn kéo bàn ăn, rồi bày biện đồ ăn cho mẹ Hứa, lại sợ mẹ Hứa suy nghĩ linh tinh: "Bà xã, có da có thịt mới tốt nha!"
mẹ Hứa thấy dáng vẻ hăng hái của ba Hứa thì hơi nhíu mày: "A. . . . . . ? Tốt như thế nào?"
Ba Hứa nịnh nọt: "Có da có thịt mới cảm thấy rất mềm mại! Em xem, hôm nay anh làm trứng xào cà chua em thích đó!"
Ở ngoài cửa vang lên một giọng nói giòn giã: "Ở đâu có trứng xào cà chua ạ? Con thích ăn nhất món đó ạ!"
Sau đó, cửa bị đẩy ra, một cậu nhóc xinh xắn chạy vào phòng bệnh.
"Ninh Chấp Mặc! Con đi chậm thôi đừng dọa đến em gái nhỏ!" Một cô gái trẻ tuổi đi theo sau nói.



Post a Comment

COMMENT :
 
Lên Đầu Trang Copyright © 2015 by Tukid| Theme by tukid- Chỉnh Sửa Bởi Tukid
Lên Trên