[Truyện dài]: Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm - Truyện ngôn tình



TÓM TẮT TRUYỆN: Tinh dau gap nhau qua som


Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm phải chăng đó là một điều tốt hay xấu, đó luôn là câu hỏi khiến nhiều bạn không có câu trả lời! Truyện kể về nam chính không bị bệnh như Bùi Tuấn nhưng thời trẻ "thần kinh" đúng kiểu badboy.

Sau này vì Bách Hợp nên bạn ấy tham gia quân ngũ. Vì kẻ thứ ba xen ngang mà câu chuyện trở nên kịch tính. Bùi Tuấn ngây thơ như thủy tinh thì Phong Ninh nóng bỏng dữ dội như lửa.

Và liệu tình đầu đến sớm sẽ ra sao? Sớm quá thì có hạnh phúc hay không? Mời các bạn theo dõi tác phẩm ngôn tình để có câu trả lời nhé. Truyện sẽ không làm các bạn thất vọng đâu đấy.
TAG: Đọc truyệnOnline Full TExt, Tải truyện Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm Full PRC và Ebook , doc truyen Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm full online , đọc truyện Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm chương mới nhất , đọc truyện Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm trực tuyến trên di động lẫn PC đơn giản và tiện lợi, đọc Truyện ngôn tình hay nhất , đọc truyện ngôn tình mới , Doc truyen ngon tinh online , truyen ngon tinh moi , Ngôn tình sắc, Ngôn tình ngược, ngôn tình trungquốc

Chương 1:
“Tả Bách Hợp, anh yêu em như chuột yêu gạo! Em là trái tim của anh, là lá gan của anh, là ba phần tư cơ thể anh, là phổi của anh, là dạ dày của anh, là hoa hồng đỏ trong lòng anh…” Tiếng hát khí thế mười phần của một chàng trai vang lên dưới sân khiến mọi người ồn ào. Tiếng nhạc ầm ĩ và tiếng bàn tán của mọi người xung quanh làm Bách Hợp bắt buộc phải mở mắt ra.

Trong mơ cô còn nghĩ tới ánh mắt có phần đáng sợ của Lý Diên Tỉ khi cô tiến vào nhiệm vụ. Lúc ấy hình như anh muốn kéo cô nhập vào cơ thể anh vậy. Bách Hợp không thoải mái, bên tai lại vang lên tiếng nhạc đinh tai, một bàn tay vỗ lên mặt Bách Hợp: “Này, Tả Bách Hợp, ngôi sao rock and roll tới tỏ tình với cậu kìa, sao cậu còn ngủ tiếp thế?”

Đột nhiên bị người ta vỗ lên mặt, thân thể Bách Hợp chợt căng thẳng. Suy nghĩ hỗn độn của cô lập tức trở nên tỉnh táo, lập tức mở mắt ra, tóm lấy bàn tay vừa vỗ lên mặt mình. Tiếng kêu thảm thiết của một cô gái vang lên: “Cậu làm gì thế, Tả Bách Hợp, cậu làm mình đau đấy!”

Cô gái vốn đang khom người vỗ lên mặt cô lộ vẻ đau đớn nhưng không giãy ra. Bách Hợp chịu đựng cơn váng đầu, đánh giá khung cảnh xung quanh. Đây rât giống một phòng ký túc xá nữ sinh. Phòng không lớn lắm, có tổng cộng bốn cái giường tầng. Cô thở dốc một hơi, chậm rãi thả tay cô gái kia ra. Cô gái rụt tay về, nắn bóp cổ tay bị đau, oán trách:

“Tốt xấu gì thì Phong Ninh cũng tới tìm cậu để tỏ tình, cậu không thích thì cũng đừng ngủ say như vậy chứ. Mình có lòng tốt gọi cậu dậy còn bị cậu bóp đau cả tay!”

Nghe tới hai chữ Phong Ninh, trong lòng Bách Hợp chợt nhói lên. Đây chắc là cảm giác do nguyên chủ lưu lại. Cô thở sâu mấy hơi, tâm trạng khó chịu vì đột nhiên bị đánh thức dần bình tĩnh lại, lạnh nhạt nói xin lỗi với cô gái kia: “Thật xin lỗi.”

“… Anh yêu em, yêu em…” Giọng của người ở dưới tầng không tệ lắm, nhưng lại cố gào thét loạn lên, còn thêm cả tiếng guitar cổ quái nữa, hợp lại với tiếng ồn ào của người xung quanh khiến khóe môi Bách Hợp co giật. Cô ngồi dậy, lau mặt một cái, vừa mới tỉnh lại đã bị âm thanh huyên náo làm mệt mỏi, cái tiếng quỷ khóc sói gào kia nữa, tai cô kêu ong ong. Bách Hợp không chút nghĩ ngợi xoay người vào nhà tắm, lúc đi ra đã xách một xô nước đầy. Tuổi của thân thể này không nhiều, thân hình gầy gò ốm yếu, Bách Hợp cố hết sức mới đặt được cái xô lên cửa sổ. Mấy nữ sinh đang nằm bò thấy hành động của cô thì kinh ngạc, còn chưa kịp hỏi cô định làm gì thì ‘ào’ một cái, cả xô nước đã bị đổ xuống!

“…Em là hoa hồng của anh…Á, phì, phì…” Thiếu niên tóc dài, đeo kính đen, mặc quần da màu đen, làn da trắng trẻo bị nước đổ ngay vào người. Đang ngẩng đầu hát vang nên nước lọt vào miệng không ít, khiến anh vô tình nôn ra. Kính đen bị trượt xuống tận miệng, mái tóc dài dán sát vào má, nhìn vô cùng thê thảm, không còn dáng vẻ ban đầu nữa. Đàn guitar trong tay bị nước vào nên thanh âm cũng thay đổi. Chàng trai không hiểu chuyện gì, dùng tay vuốt tóc, ngẩng đầu lên nhìn.

Các nữ sinh trong ký túc xá đang nhoài người trên cửa sổ xem náo nhiệt, thấy tình cảnh này thì ban đầu im lặng, ngay sau đó lập tức cười lên.

“Tả Bách Hợp, anh sẽ không từ bỏ đâu! Em là cô gái của anh!” Thiếu niên bị hắt một xô nước nhưng không chết tâm, trái lại còn hiên ngang ngẩng đầu. Thấy anh không phát ra tạp âm nữa, Bách Hợp liền xách cái xô về nhà tắm, sau đó cởi dép lên giường nằm. Các nữ sinh khác thấy Bách Hợp bình tĩnh như thế thì đều cắn môi, vốn dĩ muốn cười giờ lại thấy ngại ngùng.

“Bách Hợp, cậu không thích Phong Ninh sao? Tớ cảm thấy anh ấy không tệ đâu. Tính cách hướng ngoại, trong trường có không ít nữ sinh cũng thích anh ấy đấy.” Một cô bé ngồi xuống giường Bách Hợp, đẩy cô một cái. Bách Hợp không còn lựa chọn nào khác, đành phải mở mắt ra, lúc này có nhiều người trong ký túc xá nên cô không thể tiếp thu nội dung câu chuyện. Bách Hợp nhìn gương mặt búp bê của cô bạn, thở dài: “Trường học cấm yêu sớm!”

Lúc cô đổ nước xuống, thấy rõ biểu ngữ treo ở tầng đối diện ký túc xá nữ: Cấp ba cấm yêu đương. Giờ cô chỉ nói lại câu ấy thôi cũng khiến nữ sinh kia im lặng.

Mọi người thấy hôm nay có vẻ như cô không muốn nói chuyện nên cũng không tiếp lời nữa, bắt đầu tụ tập bàn tán về cậu thiếu niên tên là Phong Ninh kia. Giờ trời đã sáng trưng, đáng lẽ học sinh cấp 3 phải đi học rồi, vậy mà có nhiều người trong ký túc như thế, hẳn hôm nay là ngày nghỉ.

Bách Hợp nằm trên giường rất lâu, mãi tới khi các cô bạn có hẹn hoặc rủ nhau đi chơi hết, ký túc xá trở nên yên tĩnh, lâu lâu không còn tiếng vang nào nữa, Bách Hợp mới nhắm mắt bắt đâu tiếp thu nội dung câu chuyện.

Trong thành phố có một nhà doanh nghiệp họ Trần nổi tiếng về lĩnh vực đá quý. Từ thời trẻ đã tích cóp được khối gia sản rất lớn, hơn nữa vô cùng thích làm từ thiện. Ông ta và vợ chỉ có một đứa con gái tên là Trần Nhạc Nhạc. Trần Nhạc Nhạc sinh ra trong gia đình phú quý, lại có vẻ ngoài xinh đẹp vô cùng, từ nhỏ học đàn dương cầm, tập múa, khí chất cao quý, là nhân vật rất được săn đón ở giới thượng lưu. Cô giống như một nàng công chúa cao cao tại thượng. Có điều vào năm sinh nhật 18 tuổi, cha cô có một người bạn nữ lâu năm qua đời, trước khi chết liền giao con gái mình nhờ ông Trần chăm sóc. Cha Trần coi con gái của hồng nhan tri kỷ như con ruột mình, vô cùng yêu thương cô gái lớn hơn Trần Nhạc Nhạc một tuổi này, thậm chí vào sinh nhật 20 tuổi của cô ta còn nói sẽ chia cho cô ta một nửa gia sản họ Trần.

Trần gia vốn thuộc về Trần Nhạc Nhạc, nhưng cô gái kia đến Trần gia rồi thì địa vị tiểu công chúa của Trần Nhạc Nhạc lập tức thay đổi. Người cha trước đây luôn yêu thương cô bắt đầu chán ghét cô, thậm chí bạn trai thanh mai trúc mã của cô cũng xiêu lòng với cô gái kia, bây giờ một nửa tài sản của Trần gia còn thuộc về cô ta, Trần Nhạc Nhạc không thể chịu nổi. Cô bắt đầu đối phó với cô ta. Đáng tiếc bản lĩnh chẳng bằng người ta, bị cô ta hãm hại rơi vảo cảnh bị một đám người cưỡng bức. Vào tiệc sinh nhật 20 tuổi của cô, công bố chỗ ảnh đó ra.

Chiêu này đã hủy cả đời Trần Nhạc Nhạc. Từ con cưng của xã hội thượng lưu, cô biến thành người đàn bà dâm đãng nổi tiếng. Ai cũng chán ghét, khinh bỉ cô. Những vị phu nhân từng muốn cô làm con dâu họ giờ tỏ ra ghét bỏ cô. Sau cô lại bị đứa con gái nuôi của cha mình lừa hít thuốc phiện, cha Trần hoàn toàn thất vọng với Trần Nhạc Nhạc, vì thế cắt đứt trợ cấp tiền bạc cho cô. Khi lên cơn nghiện, để có tiền mua thuốc, cô lựa chọn cuộc sống sa đọa vất vưởng, quan hệ lung tung, cuối cùng khiến người mẹ vô cùng yêu thương mình tức chết. Sau đó Trần Nhạc Nhạc phát hiện bản thân nhiễm AIDS, chết trong thống khổ.


Post a Comment

COMMENT :
 
Lên Đầu Trang Copyright © 2015 by Tukid| Theme by tukid- Chỉnh Sửa Bởi Tukid
Lên Trên