[Truyện hay]: Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc- Truyện teen







Số chương: Hơn nghìn chương :))) 2600 chương cơ :))) các bạn theo được không :D

Raw: Oanh Love
Tác giả: TRÌNH NINH TĨNH
MẸ 17 TUỔI: CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC (Khế ước mammy: Thiên tài bảo phúc hắc cha)

Edit: boconganh1503 +huyền.uha + Oanh Love
Một đêm triền miên, cô bỏ trốn sang nước ngoài ngay khi trong bụng cô đã có thai đứa con của anh.

Tám năm sau, cô về nước dẫn theo bên người một bé trai thiên tài siêu cấp đáng yêu, nhưng anh lại có vị hôn thê.

Anh nói, " Giao đứa bé cho tôi, nếu không, hậu quả cô không gánh nổi đâu!"

Cô nói :"Bổn tiểu thư xưa nay chay mặn điều ăn, nhưng ngặt nỗi tôi chưa bao giờ chịu ăn thiệt thòi, muốn đứa nhỏ vậy anh tự tìm người mà sinh đi!"

Bảo bối tủm tỉm cười nói :"Muốn làm cha tôi, phải xem ông có đủ bản lãnh không rồi hãy nói..bằng không, ông chuẩn bị gánh chịu đại giới đi!"

Hai cha con lần đầu gặp gở trên mạng..

Bảo bối giả dạng nữ nhân nhằm mục đích hấp dẫn sự chú ý của cha mình,"Cầu xoa xoa, cầu sủng ái, cầu ôm hôn!"

Cha bé bình tỉnh đáp, " Cầu báo ba vòng, tôi đối với đối tượng ở trên giường có chút lựa chọn!"

[tên khác của truyện: Khế ước mammy: Thiên tài bảo phúc hắc cha]

TAG : Đọc truyện MẸ 17 TUỔI : CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC    Full , truyện MẸ 17 TUỔI : CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC Full , truyện MẸ 17 TUỔI : CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC    online , đọc MẸ 17 TUỔI : CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC chương mới nhất , tải truyện MẸ 17 TUỔI : CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC    , download MẸ 17 TUỔI : CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC Full PRC , PDF , truyen MẸ 17 TUỔI : CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC online
Chương 1 : Hôn lễ thế kỷ xa hoa 
    
Editor: boconganh1503

Thành phố S.

Trời trong nắng ấm, trời xanh không mây, ở thành phố S đang diễn ra đám cưới của người đàn ông độc thân hoàng kim Đường Bạch Dạ cùng diễn viên quốc tế Lâm Tình.

Thảm đỏ, hoa tươi, một hôn lễ mơ mộng.

Những người có thế lực đều có mặt, nhiều ngôi sao nhân vật nổi tiếng, phô trương rất ấn tượng.

Cô dâu mặc chiếc đầm màu trắng, là một trong những bộ sưu tập mới nhất của Milan làm cho cô xinh như hoa, nghiêng nước nghiêng thành.

Chú rể khí chất phong độ, dáng vẻ đẹp bức người, tráng lệ mê hoặc lòng người, trên vằng trán mang theo dáng vẻ làm người ta mê mẩn không thể bỏ qua, giơ tay nhấc chân đều ra dáng vẻ quý tộc cao sang tao nhã, hết lần này tới lần khác giống như thần tiên.

Cha xứ nhìn Đường Bạch Dạ, " Chú rễ Đường Bạch Dạ, xin hỏi anh có nguyện ý cưới người phụ nữ này làm vợ sao? Mặc kệ sinh lão bệnh tử, dù nghèo khổ hay giàu sang, anh đều yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy, đồng thời bảo vệ cô ấy cả cuộc đời không?"

Đường Bạch Dạ môi mỏng quyến rũ ra một nụ cười tà mị, cười như như không cười, dường như đa tình, nhưng lại lộ ra mấy phần vô tình.

Rất lâu, nhưng không thấy câu trả lời.

Cha xứ kinh ngạc, hỏi lại lần nữa, Lâm Tình kinh ngạc nhìn Đường Bạch Dạ, cưng chiều cô như mạng sống của anh, thế nhưng anh ở đây do dự cái gì?

Mọi người kinh ngạc một lúc, Đường Bạch Dạ nói, "Tôi nguyện ý."

Lâm Tình thở phào nhẹ nhõm, tất cả mọi người thở phào một cái.

Cha xứ nhìn Lâm Tình, " Lâm Tình tiểu thư, xin hỏi cô có nguyện ý cưới người đàn ông này sao? Mặc kệ sinh lão bệnh tử, cô đều thương anh ấy, chiếu cố anh ấy, đồng thời cả cuộc đời sẽ không rời khỏi anh ấy sao?.

Phanh, một tiếng vang thật lớn, cửa lớn giáo đường bị một cước đá văng.

Tia sáng chiếu vào, càng giống như mộng ảo.

Một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn xuất hiện ở cửa giáo đường, tóc dài được ghim lên cao, mang một chiếc mặt nạ vàng.

Cô mặc quần áo bó sát người, nhìn ngỗ ngược, xơ xác tiêu điều.

Phía sau lưng cô giống như trăm ngàn dòng nước lẫn lộn hợp lại, như một bức tranh mùa thu lạnh.

Hiện trường rối loạn, thì thầm với nhau, bàn luận xôn xao.

Đây là ai?

Khóe môi cô gái nâng lên một nụ cười lãnh khốc, cổ tay đột nhiên di chuyển, khẩu súng lục trong tay, thẳng tắp nhắm vào cô dâu Lâm Tình.

Nhắm vào, bóp cò.

Đạn như tên bay rời khỏi cung, bắn trúng tim cô dâu.

Rất nhanh, sạch sẽ, gọn gàng.

Máu tươi từ ngực Lâm Tình không ngừng tràn ra, giống như một đóa hoa xinh đẹp sắp chết.

Hiện trường đại loạn, thét chói tai không ngừng.

Tay phải cô gái đặt ở trên môi, đột nhiên cười, tặng cho Đường Bạch Dạ một nụ hôn gió, xoay người, nhanh nhẹn rời đi, không để lại dấu vết.

Đường Bạch Dạ tựa tiếu phi tiếu cười, càng lộ vẻ yêu nghiệt, đôi mắt lạnh như tuyết, không thấy nụ cười.

Đường Dạ Bạch ung dung đi khỏi giáo đường.

Lễ phục màu trắng dính một chút máu tươi, giống như những bông hoa màu trắng trên những ngôi mộ bị dính bẩn.

Anh là một người được trời sủng ái, nên có vẻ mặt tráng lệ, đẹp đẽ vô cùng, khuôn mặt thanh tú, giống như bức tranh do những người họa sĩ tài ba vẽ nên, mê người đến cực điểm.

Bên ngoài đối với tiếng tăm về Đường đại thiếu gia không ai không biết.

Thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, quả quyết, đẹp đẽ.

Anh là một người có thể một bên đem ly rượu từ từ thưởng thức, một bên không chút nào lưu tình đuổi tận giết tuyệt đối với người khác.

Lãnh khốc nhưng cũng đẹp đẽ mê hoặc đều có trên con người anh.

Hôm nay là hôn lễ của anh, phút chốc lại biến thành tang lễ.

Truyền thông lũ lượt kéo đến.

"Đường đại thiếu gia, Lâm tiểu thư thực sự bị bắn chết sao?"

"Đường đại thiếu gia, là ai giết chết Lâm tiểu thư?"

"Không phải là ai muốn trả thù chứ, Đường đại thiếu gia biết là ai làm không?"

...

Vệ sĩ bảo vệ hai bên đường, nhưng cũng không ngăn được giới truyền thông.

Đường Bạch Dạ chợt dừng bước lại, các tạp chí lớn cũng chờ đáp án của anh, dưới ánh mặt trời một nam nhân giống như pho tượng đẹp đẽ, làm cho người khác không dám nhìn thẳng.

"Cút!" Đường Bạch Dạ chợt phun ra một chữ.

Chỉ cần một chữ, không có lớn tiếng, không có tức giận, nhưng lại lợi hại như một trận gió lạnh xẹt qua, xung quanh đột nhiên hạ nhiệt độ, mỗi người đều cảm giác được băng lãnh hàng tới, phóng đến yết hầu của mỗi người, không có cách nào hô hấp.


Post a Comment

COMMENT :
 
Lên Đầu Trang Copyright © 2015 by Tukid| Theme by tukid- Chỉnh Sửa Bởi Tukid
Lên Trên