[Truyện mới]: Hỏa Bạo Thiên Vương - Truyện hay



TÓM TẮT TRUYỆN:




Bạn đang đọc truyện Hỏa Bạo Thiên Vương của tác giả Liễu Hạ Huy trên trang đọc truyện online. Một thiếu niên từ trong ngục đi ra, muội muội của hắn gặp bệnh nặng cho nên hắn thế thân cho muội muội của mình làm một thành viên của trong một nhóm nhạc.Cho nên từ đó trong giới giải trí xuất hiện " Hỏa Bạo Thiên Vương ".Trên người mang danh " Thiên Vương ", hắn lại trà trộn vào cuộc sống sinh viên trong trường ĐH, vậy từ đó những điều gì sẽ đến với hắn.Cứ đón xem rồi sẽ rõ
TAG : Đọc truyện Hỏa Bạo Thiên Vương Online Full TExt, Tải truyện Hỏa Bạo Thiên Vương Full PRC , doc truyen Hỏa Bạo Thiên Vương online , đọc truyện Hỏa Bạo Thiên Vương trực tuyến trên di động lẫn PC đơn giản và tiện lợi , đọc truyện Đô Thị hay , đọc truyện đô thị mới , Doc truyen do thi online , truyen do thi moi
Chương 1: Cô có bị bệnh không?
Chim hót, khe núi, tường cao, lưới sắt, thảm cỏ xanh mượt, đây không phải là sân trường, mà đây là một ngục giam trong núi.

Ở chỗ này có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong trại giam, Đường Trọng đang ngồi ở chỗ này để viết chữ.

Viết bằng bút lông.

“ Biển rộng để cá nhảy, trời cao mặc chim bay”

Bút pháp phiêu dật, màu mực đẹp mắt, ý vị sinh động, phong thái tiêu sái.

Tuổi trẻ mà có thể viết tốt như thế, thật đáng là chuyện tình để kiêu ngạo a.

Vì thế, Đường Trọng liền không chút keo kiệt mà ca ngợi bản thân mình.

- Viết rất tốt, trước nay chưa được tốt như thế.

- Nếu thư thánh trọng sinh thấy được chữ này thì không khóc mới là chuyện lạ.

- Trời cao mặc chim bay? Vì cao gì chim không bay vào lúc trời tối?--- Cổ nhân thật là lưu manh.

“ Két”

Cửa phòng bị người ta mở ra, một người quản giáo trung niên mang bộ y phục màu xám trong ngục giam hổn hển thở:

- Nhị đương gia, mau..gian phòng số 7 xảy ra tạc hào (*).

(*) Ý nói trong ngục xảy ra đánh nhau.

- Tạc hào sao?

Đường Trọng ngẩng đầu hỏi:

- Đại đương gia đâu?

- Không có ở phòng trực ban.

Quản giáo gấp giọng nói.

Tạc hào, chính là trong phòng giam xảy ra đánh nhau. Nếu khống chế không tốt thì sẽ xuất hiện việc đổ máu rồi tử vong.

Từng có một tên tội phạm lãnh án tử hình, bởi vì áp lực quá lớn cho nên đã “ Tạc hào” cả đêm bẻ gãy cổ của 4 tên cùng phòng.

Chân mày Đường Trọng khẽ nhíu lại, đem bút lông ném về phía hộp mực, đứng lên bước nhanh về phía phòng giam. Quản giáo thấy Nhị đương gia bằng lòng thì cũng bình tĩnh trở lại.

Đi qua một hành lang dài u ám, vượt qua một cánh rồi một cánh cửa sắt, cuối cùng chữ “ Phòng 7” cũng đã xuất hiện ở trên cánh cửa trước mặt.

Chưa tiến vào nhưng đã nghe bên trong có những tiếng la hét đánh nhau.

- Nhị đương gia. Ta tới mở cửa.

Quả giáo lên tiếng nói.

- Đợi một chút.

Đường Trọng đưa tay ngăn cản.

- Nghe bọn hắn nói cái gì.

- Mở khóa cho ta. Các ngươi mấy tên ma-cà-bông còn chưa đủ tư cách. Đây là lần thứ 7 Lý Lão Hổ ta tiến vào đây, lần này bước vào sẽ không nghĩ sẽ có cơ hội bước ra lại, cùng ta đấu nào, cũng không phải là soi mặt vào nước tiểu.

Đây là một âm thanh xa lạ, hôm nay hắn mới tới đây, dùng tiếng lóng thì gọi là” Tân thu”

- Tân thu phải tuân theo quy cũ. Chúng ta là thay Sở Lý dạy mày quy củ.

- Phì. Quy củ chó má.

Âm thanh kia càng thêm hung hăng càng quấy:

- Chúng mày không phải là muốn trói tao lại sao, muốn ra oai phủ đầu sao, giờ sao không thấy thằng nào đi lên nữa.

- Mày ...

- Mày cái gì? Đồng chí ban trưởng, vừa rồi đồng chí ăn đánh còn chưa đủ sao? Nếu không thì vào đây, tao nói cho mấy tên cẩu tạp chủng các ngươi biết, bắt đầu từ hôm nay tao sẽ làm chủ ở phòng 7 này, nghe tao thì có cơm ăn, không nghe thì ăn kít.

“Két.”

Của được mở ra. Đường Trọng đẩy cửa đi vào.

- Xảy ra chuyện gì đó?

Đường Trọng cười hỏi.

Thấy Đường Trọng tiến vào, mười mấy tên phạm nhân liền vui mừng, trừ bỏ 4 5 tên đang bị thương nằm dưới đất không có biện pháp đứng lên thì toàn bộ tất cả mọi người đều đứng dậy chào hỏi.

- Nhị đương gia ------ Nhị đương gia đã tới

- Nhị đương gia, tên này mới vào, chúng ta dạy hắn quy cũ, chẳng những hắn không học mà còn động thủ đánh người.

- Nhị đương gia, cánh tay của ta sắp gãy rồi, ngài làm chủ cho ta a.

------------

Đường Trọng xoay người nhìn vào tên nam nhân kia hỏi:

- Ông là Lý lão hổ?

- Chính là ta. Mày là cái quái gì?

Lý Lão Hổ liếc mắt nhìn Đường Trọng một cái, vẻ mặt khinh thường.

Một tên hài nhi mặt trắng thì làm sao lại mang uy hiếp đến cho hắn?

Bất quá, thấy tên quản giáo kia đứng ở phía sau hắn, không dám nói một lời thì bản thân Lý Lão Hổ liền thấy có chút không đúng.

- Ta không phải đồ chơi. Ta là Đường Trọng.

Đường Trọng vẫn lộ ra biểu tình hòa nhã dễ gần, kiên nhẫn giải thích nói:

- Ngục giam có quy củ của ngục giam, nhân lực của quản giáo không đủ cho nên mới kêu một ít phạm nhân mới học quy cũ, để bọn hắn biết tuân thủ quy củ.

- Lăn ra xa.

Thấy khuôn mặt tươi cười của Đường Trọng , dáng vẻ của Lý Lão Hổ lại càng thêm càn quấy:

- Tao vừa mới nói qua, đây là lần thứ 8 tao vào ngục, quy cũ bên trong của chúng mày có thể dạy được tao sao?

- Ngục giam khác thì có quy củ của nó, ngục giam này thì có quy củ của ngục giam này.

Đường Trọng nói:

- 2 chuyện này hoàn toàn khác nhau.

- Quả đấm của tao lớn, thì lời nói cuả tao chính là quy củ.

Lý Lão Hổ hung tợn, hắn dùng tay chỉ vào mấy tên phạm nhân đang nằm trên đất, nói:

- Không nghe lời, bọn hắn chính là ví dụ nhất.

Đường Trọng không nhịn được mà bật cười, nói:

- Lúc nãy ông có nghe, bọn hắn gọi ta là gì không?

- Cần gì phải biết tên mày.

Lý Lão Hổ nhảy dựng lên, đưa bàn tay to chỉ vào mặt Đường Trọng , mắng:

- Tiểu oa nhi, nếu không cút đi thì một tát của lão tử sẽ đập chết mja mày.

- Bọn hắn gọi ta là nhị đương gia.

Dt khẽ thở dài, tứ chi phát triển, đầu óc ngu si, đại khái là như thế:

- Nói cách khác, trừ bỏ Đại đương gia ra thì ở ngục giam này thì tất cả mọi người phải nghe lời của ta.

Lý Lão Hổ cười như điên, thấp giọng nói:

- Tiểu oa nhi, mày thật đúng là liều lĩnh, người chết trong tay ta cũng không phải là chỉ có một người.

Đường Trọng liền minh bạch, đây là một tên gia hỏa có chỉ số thông minh rất thấp. Đối phó với loại người như vậy thì có một phương pháp đó là gọi thức ăn.

- Gọi món ăn đi.

Hai tay Đường Trọng nắm tiền ở trong túi, ngẩng mặt lên nói:

- Giò hầm đường phèn, ớt bạo cá, ông thích ăn thứ gì?

Cái gọi là “ Giò hầm đường phèn” chính là dùng khuỷu tay đánh mãnh liệt vào các bộ phận trên thân thể, nếu ăn đủ no thì phạm nhân đừng nói là đứng dậy không nổi, thậm chí là tiểu tiểu cũng đi ra máu, “ Ớt bạo cá” so với “Giò hầm đường phèn” thì lại càng ác liệt hơn, dùng dây điện hoặc dây thừng ngâm trong nước sau đó quất vào thân thể, đánh xong thì làn da sẽ giống như vẩy cá vậy.

Còn có “ Trứng gà trộn với bánh nướng” “ Cách sơn đả ngưu” vân vân.. những phương phức này có nhược điểm là đánh vào bên trong người nhưng sẽ không cho người khác thấy bản thân bị thương tích.

Lý Lão Hổ cười to, mở miệng mắng:

- Con mẹ mày…

Câu kế tiếp còn chưa nói xong thì miệng của hắn liền khép lại.

Bởi vì, một quyền của Đường Trọng đã đánh vào mặt của hắn.

“ Răng rắc”

Một âm thanh vang giòn vang lên, Lý Lão Hổ liền phun máu.

- Ông không hiểu thì ta giúp cho ông hiểu, trước hết mời ông ăn một phần đường phèn đi.

Lúc nói chuyện đồng thời đầu gối của Đường Trọng hung hăn phang phần eo, thận của Lý Lão Hổ .

“ Bịch”

“ Bịch”

“ Bịch”

Một lần, hai lần, 3 lần….

Nhanh như điện, tàn nhẫn như sấm.


Post a Comment

COMMENT :
 
Lên Đầu Trang Copyright © 2015 by Tukid| Theme by tukid- Chỉnh Sửa Bởi Tukid
Lên Trên