[Truyện online]: Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục - Truyện mới



Truyện dài Tu chan lao su sinh hoat luc Full




TÓM TẮT TRUYỆN:
truyện Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục là một truyện mới được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Truyện xây dựng với bối cảnh và các tình tiết thực sự làm người đọc bị cuốn vào theo bước của nhân vật chính, bạn sẽ có những thắc mắc, những điều mới mẻ, không gian và thời gian mang màu sắc sống động.
Truyện kể vể một vị giáo sư đại học trẻ tuổi, hắn còn là một vị trong lúc vô tình đến truyện Thượng Cổ Ngũ Đế chân kinh, tu luyện đại hỗn độn Ngũ Hành tâm pháp Tu Chân giả. Hắn ẩn cư đại học dạy học dục nhân, hắn hành sự tác phong biết điều, nhưng trong lúc lơ đãng nhưng phong mang loá mắt...
Liệu lớp vỏ này còn có thể bao bọc được bao lâu, con đường mà hắn định đi sẽ như thế nào, có hay không dễ dàng sống giữa một thế giới mà thân phân hai ngả, liệu hắn sẽ rải bước đến đâu nữa... Muốn tìm ra câu trả lời mời bạn đọc truyện đô thị đặc sắc này.

TAG : Đọc truyện Online Full TExt, Tải truyện Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục Full PRC , doc truyen Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục online , đọc truyện Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục trực tuyến trên di động lẫn PC đơn giản và tiện lợi , đọc truyện Đô Thị hay , đọc truyện đô thị mới , Doc truyen do thi online , truyen do thi moi

Chương 1: Nhân vật lợi hại

Từ thời khắc bắt đầu bước vào quan trường, Lưu Thắng Nam liền quyết định thu hồi mặt nữ tính ôn nhu quyến rũ của mình, thậm chí quyết định quên đi thân phận con gái của mình, giống như nguyện vọng mãnh liệt mà lúc trước gia gia nàng Thủ Thắng Nam khi đặt tên đã kỳ vọng, không phải nam nhi nhưng vượt qua nam nhi.

Thế nhưng một người phụ nữ muốn thật sự quên đi thân phận phụ nữ của bản thân thì nói nghe có vẻ dễ, đặc biệt là khi một thanh niên nhã nhặn nho nhã, trắng trẻo đẹp trai ngồi đối mặt với nàng, rồi lại xem nàng như không khí không hề tồn tại, thì Lưu Thắng Nam không kìm lòng được mà nghĩ đến thân con gái của mình, tiếp theo là dung nhan của mình.

"Lẽ nào ta già rồi? Lẽ nào ở Hương Trấn một thời gian, ta lại trở nên quê mùa?"

Cặp mắt Lưu Thắng Nam mang theo một chút bất mãn và nghi vấn trong ánh mắt giấu sau tờ tạp chí "Thanh Niên Trích Văn" nhìn người thanh niên trẻ tuổi hai chân tréo nguẩy, đang nghiêm túc lật xem tờ "Độc Giả" kể từ lúc bắt đầu lên xe.

Lưu Thắng Nam có suy nghĩ như thế không phải nói nàng vừa nhìn thấy tên nhóc tuổi trẻ đẹp trai liền động tâm, thực tế nhìn thấy tên kia da mặt cứ trơ trơ ra gần bên như vậy, trong lòng nàng chỉ cảm thấy phiền lòng và bực tức. Ở cơ sở phía dưới nhiều năm lăn lộn bò lên như vậy, Lưu Thắng Nam đã không nhớ rõ gặp bao nhiêu đàn ông thèm nhõ dãi khuôn mặt đẹp của nàng, đối với loại đàn ông đó nàng thật sự chán ghét cực kỳ. Nàng rất hi vọng những người kia, thứ đầu tiên nhìn thấy ở nàng chính là năng lực và vị trí quyền lực chứ không phải là nhan sắc tuyệt đẹp của nàng. Nhưng con người rất kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, khi nàng bị đàn ông lơ là, thì trong lòng lại có một sự u oán, uất ức không thể nói ra được.

Mười thằng đàn ông chín thằng mê gái, còn lại một thằng là bệnh mù màu. Trương Vệ Đông đương nhiên không xem người con gái đối diện là không khí, càng không cảm thấy trước mặt là bà lão hoặc phụ nữ quê mùa. Ngược lại, từ lúc lên xe nhìn thấy Lưu Thắng Nam thì hắn liền cảm thấy đột nhiên sáng ngời trước mắt.

Khuôn mặt sắc nét, đôi mắt thâm thúy có thần, chiếc mũi thẳng tắp, làn da bóng loáng tươi sáng khỏe mạnh, kết hợp áo sơmi trắng bằng tơ tằm cùng với chiếc quần màu đen bút chì, khí khái hừng hực, có vẻ chín chắn đặc biệt, đẹp mà lạnh lùng, còn có một chút không giận mà tự uy. Nhìn thấy một người con gái như vậy, chỉ cần là đàn ông thì từ đáy lòng sẽ không khống chế được mà dâng lên ý nghĩ muốn chinh phục nàng.

Nhưng nhiều năm kiên trì tu luyện không ngừng, đã có thể làm cho Trương Vệ Đông khống chế và bóp chết rất tốt nội tâm dâng lên cảm xúc rối loạn, cho nên dù Lưu Thắng Nam trông dung nhan thu hút như vậy, ngoại trừ nhìn thấy một chút ban đầu, Trương Vệ Đông cũng không đến gần hoặc là lấy lòng người đẹp.

Bèo nước gặp nhau, ai cũng không quen biết ai, cần gì phải tự hạ thân phận, tự chuốc lấy nhã? Huống chi, sau nhiều năm học tập cùng với khác khổ tu luyện, Trương Vệ Đông đã sớm quen với cô độc, quen trầm mặc ít nói, dù cho gặp mặt bạn học, hắn cũng thường ít nói tiết kiệm lời, không muốn mở miệng nói chuyện nhiều. Cũng chính vì loại tính cách này của hắn, từ khi lúc mới vào đến hôm nay tốt nghiệp bác sĩ, trong lòng bạn học và giáo sư thì Trương Vệ Đông khó tránh để lại ấn tượng một người có tính cách hướng nội, kỳ lạ, không thích chỗ đông người, dĩ nhiên bên cạnh đó cũng để lại hình ảnh thông minh và học thức uyên bác của hắn. Học tiểu học năm sáu tuổi, lên trung học nhảy lớp hai lần ( Thiên tài được đặc cách lên lớp giữa chừng ), mười lăm tuổi vào đại học, mười chín tuổi được học viện cử đi làm nghiên cứu sinh và học thạc sĩ, đồng thời sớm hơn người khác một năm, chỉ bốn năm đã trở thành thạc sĩ, hai mươi ba tuổi tốt nghiệp bác sĩ, trở thành bác sĩ trẻ nhất từ khi thành lập đến nay của trường đại học khoa học môi trường Đông Phương từ khi thành lập trường đến nay, cũng trở thành bác sĩ và giảng viên trẻ nhất ở trường đại học Ngô Châu năm nay. Không thể không nói, thành tựu như vậy tuyệt đối khiến người ta thán phục!

Hiện giờ, đúng là Trương Vệ Đông đang ngồi xe lửa từ quê nhà ở huyện Văn Xương đến trường đại học Ngô Châu ở thành phố Ngô Châu để báo danh. Thực ra Trương Vệ Đông có thể báo danh khi trường học khai giảng, nhưng bởi vì giáo sư hướng dẫn luận văn bác sĩ của trường đại học Ngô Châu, Tần Hồng phó viện trưởng có một đề tài quan trọng, nửa năm sau là phải hoàn thành, vừa vặn có một vị bác sĩ bị tai nạn xe cộ cần nghỉ ngơi mấy tháng, mà Trương vệ đông mới tốt nghiệp bác sĩ, trong tay còn chưa có đề tài nào, bất đắc dĩ Tần giáo sư lúc đó liền gọi một cú điện thoại đưa tin cho Trương Vệ Đông đến trường sớm hơn để thay vị trí của vị bác sĩ kia.

Xe lửa đi qua trạm ở huyện Phi Vân thì dừng lại một chút, vài hành khách lên tàu. Trong đó có ba người đặc biệt nổi bật, một thanh niên trọc đầu lưng hùm vai gấu, cao ít nhất một mét chín, hai người còn lại là hai người trẻ tuổi một mập một ốm, đầu nhuộm đỏ, tay đút trong túi quần xà lỏn, tướng như con heo.

Ba người vừa lên xe, hành khách trên xe đều cảm thấy sợ hãi kéo đến, cúi đầu xuống không dám nhìn bọn họ. Thậm chí ngay cả nhân viên phục vụ vừa đi tới buồng xe này, nhìn thấy ba người bọn họ, liền uốn mông một cái đi tới buồng xe khác.

" Mẹ, dáng người như vậy cho không ta, ta còn đếch thèm, còn bày đặt chảnh cái gì mà chảnh!" Tên to cao đầu trọc híp mắt nhìn cái mông lớn của nhân viên phục vụ kia bị cái quần chữ A siết chặt đang đi xa, thấp giọng mắng một câu.

Tên to cao đầu trọc tiếng nói vừa dứt, tên béo đi sau hắn nhẹ nhàng khều một cái rồi thấp giọng nói:" Hổ ca, anh xem cô nàng bên kia kìa? Chuẩn không?"

Tên to cao đầu trọc cùng tên thanh niên còn lại nhìn theo ánh mắt dại gái của tên béo, nhìn thấy dáng dấp tươi sáng mà thành thục khêu gợi của Lưu Thắng Nam, hai mắt bỗng nhiên sáng lên.

"Khà khà, xem ra Hổ ca lần này đường dài không cô đơn rồi!" Tên gầy khều vào Hổ ca một cái, nháy mắt nói nhỏ.

"Nhìn dáng vẻ đạo đức của tụi mày kìa, làm như cả đời chưa thấy gái hả!" Hổ ca liếc nhìn hai người một cái, khinh thường nói, tuy vậy hai chân đã bước nhanh về phía Lưu Thắng Nam.

Một ốm một mập hai tên lưu manh liếc nhìn nhau cười bỉ ổi, sau đó cũng bước theo.

Tháng tám đang là mùa hè nóng bức, không phải mùa thích hợp nhất để đi ra ngoài cho nên trên xe còn khá nhiều chỗ trống, bên cạnh Lưu Thắng Nam và Trương Vệ Đông đều không có ai.

Lưu Thắng Nam là cô gái từng trải, thấy ba người đàn ông có bộ dáng dê cụ đang hướng về phía mình, nàng chỉ hơi cau mày, sau đó tiếp tục đọc sách, cũng không đến nỗi hoảng sợ.

"Người đẹp, đang đọc sách gì đó?" ngay khi Lưu Thắng Nam cùi đầu chuẩn bị tiếp tục đọc sách thì với một luồng hơi ấm mang theo mùi mồ hôi đàn ông, Hổ ca với thân cao một mét chín, cơ bắp cuồn cuộn đã đặt mông ngồi xuống sát bên nàng.

Thân hình to lớn của Hổ ca bỗng làm cho ghế của hai người có vẻ chật hẹp.

Lưu Thắng Nam cuối cùng vẫn là một cô gái, bên người tự nhiên xuất hiện một tên đàn ông lực lưỡng cao ít nhất một mét chín, lại còn không có ý tốt, trong mắt thoáng hiện một tia kinh sợ, nhưng trên mặt đột nhiên lạnh lùng lại, hiện ra một chút uy nghiêm, đồng thời hơi nhích người sát vào trong.

Hổ ca nhìn thấy thân người Lưu Thắng Nam nhích vào trong, lập tức cái mông cũng hơi di chuyển, ánh mắt đảo qua bộ ngực bên dưới áo sơmi trắng như tuyết rồi nói:" Người đẹp, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh?"

"Tôi không quen biết anh, xin anh tự trọng một chút!" Lưu Thắng Nam sắc mặt lạnh lẽo thêm mấy phần, âm thanh lại càng lạnh lùng như băng giá.


Post a Comment

COMMENT :
 
Lên Đầu Trang Copyright © 2015 by Tukid| Theme by tukid- Chỉnh Sửa Bởi Tukid
Lên Trên